Placeholder Photo
/

Runaway (Chạy Trốn) – Nguyễn Phạm Thùy Trang

Bắt đầu
7 phút đọc

Những ngày cuối đông 2012 tôi cứ nghe đi nghe lại đĩa Runaway của Nguyễn Phạm Thuỳ Trang. Thật ra thì không phải lúc nào cũng nghe hết cả đĩa nhạc mà phần lớn chỉ được một nửa, và ngừng lại ở Your world. Hoặc lúc đó tôi đã ngủ thiếp đi từ lúc nào. Hoặc tôi tự để cho bản thân mình kẹt lại ở “your world”. Lý do là vì Trang quá hào phóng đến mức tham lam khi đưa vào đĩa nhạc đầu tay của mình tận 15 bài. Trong đó ngoài một số bài thực sự nổi bật thì hầu hết đều từa tựa nhau. Dẫu rằng vẫn có bài cả bản Anh lẫn bản Việt đều hay. Nhưng việc sắp xếp bài hát như vậy dễ khiến cho người nghe cảm thấy nhàm chán. Nhất là khi toàn bộ các ca khúc trong đĩa nhạc đều nói về tình yêu đôi lứa (anh bỏ em, em lạc lõng, em sẽ cố quên anh, nhưng vẫn luôn yêu anh đến suốt cuộc đời,…) . Vâng, Runaway của Nguyễn Phạm Thuỳ Trang đơn giản chỉ có thế. Nhưng nó vẫn là một đĩa nhạc đáng nghe, nhất là những ai muốn tìm một chút pop pha r&b với giai điệu nhẹ nhàng.

Bạn biết đấy, Trang ra album từ tháng 2 nhưng phải đến tận cuối năm tôi mới dám nghe thử. Lỗi tại tôi vì ban đầu cứ nghĩ cô này hot girl thì hát hò gì. Dù trước đó tôi đã được nghe Trang hát chung với Hà Okio một ca khúc nhạc phim Long ruồi. Như là mơ. Tôi nhớ vậy. Nhưng với tôi, đó chỉ là một bài hát vui tai và chấm hết.

May mắn là cuối cùng tôi cũng mạnh dạn tìm nghe đĩa nhạc này vì nghe nói nó được sản xuất bởi Dương Khắc Linh, một producer mà tôi khá thiện cảm và đặt nhiều hy vọng sau các sản phẩm của Thảo Trang và nhất là Cocktail của Hà Anh Tuấn (đĩa tôi thích nhất của Tuấn) mặc dù những gì Linh làm cho Hồ Ngọc Hà gần đây toàn đáng vứt đi.

Runaway 01
Nhân tiện, vào khoảng giữa năm có bạn hỏi giữa Dương Khắc Linh và Nguyễn Hải Phong sẽ chọn ai. Tôi đương nhiên chọn Linh. Trong mắt tôi, Hải Phong là một người có đầu óc và sáng tạo. Nhưng các sản phẩm của Phong lại có vẻ gì đó còn non tay. Tất nhiên thi thoảng vẫn có một số bài nổi lên và được yêu thích. Nhưng tôi nghĩ Phong còn có thể làm được hơn thế nữa, và điều đó cần thời gian.

Trái lại, Dương Khắc Linh là một nhà sản xuất nhạc chắc tay và có kinh nghiệm. Nhiều người chê Cocktail của Hà Anh Tuấn hay The New Me của Thảo Trang quá nhạt. Nhạt theo kiểu đều đều và không có sự bùng nổ trong cách hát. Tôi lại cho rằng đó là chủ ý của Linh. Linh làm chủ được điều đó và muốn như vậy. Vì đó là phong cách của anh ấy.

Trở lại với Runaway, Linh vẫn đem màu sắc của mình vào các bài hát của Trang. Tuy nhiên công thức ấy sẽ chấp nhận được với số lượng bài ít (7 bài như Cock-tail chẳng hạn), thay vào đó nếu quá nhiều sẽ gây phản tác dụng. Điều đó khiến cho Runaway từ đầu đến cuối nghe rất được, rất ổn. Nhưng đọng lại trong đầu bạn chỉ là một vài bài riêng lẻ, và bạn phải nghe lại từng bài ấy để nghiền ngẫm thật kỹ. Phần còn lại dường như là mờ nhạt.

Runaway 02

Không thể nói rằng Trang viết dở. Một cô gái còn trẻ (Trang sinh năm 1989) mà lại viết được những lời ca như là đã yêu và đau rất nhiều như vậy, riêng bản thân tôi phải ganh tị. Thi thoảng khi chạy xe một mình giữa đêm, trong đầu tôi vẫn thì thầm theo giai điệu của Runaway, ca khúc chủ đề của album. Điều buồn cười là tôi bắt đầu nghe đĩa nhạc này từ dưới trở lên. Nghĩa là tôi nghe bản tiếng Việt của Runaway trước rồi mới đến bản tiếng Anh. Ấn tượng đầu tiên lúc nào cũng quan trọng. Và nếu như Dương Khắc Linh không chọn cách phối đơn giản, chỉ dùng guitar và trống (violon chen giữa, quá cổ điển), thì chưa chắc tôi đã thích và nghe tiếp. Bản phối khiến cho giọng hát của Trang như đang lạc lõng và trơ trọi giữa màn đêm, để làm nổi bật cái khát khao muốn được “chạy trốn”, muốn được thoát ra khỏi nỗi cô đơn.

Trang sáng tác không dở. Nhưng trang hát không hay. Điều đó là chắc chắn. Giọng Trang mỏng, yếu, có chút điệu đà của Hiền Thục (xét cho cùng, điệu cũng là điểm chung của con gái, mà điệu quá thì tôi xếp vào teenpop). Quan trọng là cô biết điều đó và cũng quá gồng mình, không cố sức để chứng tỏ điều ngược lại. Một thuận lợi nữa là các ca khúc đều do Trang tự sáng tác. Cô ấy đã tự may được cho mình những chiếc áo vừa vặn nhất. Ca từ và giai điệu các bài hát của Trang cũng đơn giản như cách hát của Trang. Ngoài Khi ra đi mang giai điệu vui tươi thì phần còn lại của album là những tiếc nuối về cuộc tình tan vỡ. Nhưng chỉ là tình đầu thôi, vì vẫn còn chút gì đó trẻ con lắm. Dẫu sao, với một đĩa đầu tay, như vậy cũng là đủ.

Runaway 03

Những điểm trừ khác:
– Trang không cần phải thêm một bài tiếng Pháp vào để khoe mình giỏi ngoại ngữ (xin lỗi vì tôi không biết tiếng Pháp).
– Trang không cần phải cứ sau một bài lại để credit sáng tác Nguyễn Phạm Thùy Trang, trông thật “annoy”. Trang có thể học hỏi các ca sĩ nước ngoài thay bằng một câu đơn giản: “All track were written by …” vừa gọn gàng vừa đẹp đẽ lại không mang tiếng khoe tài.
– Videoclip quảng cáo quay ở nước ngoài rất hoành tránh nhưng nhạt như nước ốc Trang ơi.
– Bìa đĩa hình nhữ nhật trông thật chán.

Sơn Phước

Người viết tự do, chuyên viết về điện ảnh và âm nhạc.

Theo dõi Facebook page để cập nhật thêm thông tin bài.

Trả lời

Your email address will not be published.

Trước đó

‘Little Broken Hearts’: Tự sự nơi con tim tan vỡ

Tiếp theo

Angel – DJ Hoàng Anh (2012)

Latest from Âm nhạc