Placeholder Photo
/

Cánh Diều Lạc Phố – Nguyễn Đình Thanh Tâm (2013)

Bắt đầu
5 phút đọc

Cánh diều lạc phố của Nguyễn Đình Thanh Tâm có lẽ là một thách thức đối với người nghe. Thứ nhất, phong cách âm nhạc mà Tâm lựa chọn không đứng về số đông: dân gian đương đại. Thứ hai, cách xử lý bài hát của Tâm cũng không hề “dễ chịu” với nhiều người, mà thiên về bản năng. Ngay cả cách biên tập đĩa cũng là một thách thức: phần đầu dữ dội với rock, dance; phần sau nhẹ nhàng hơn với jazz, acoustic. Vấn đề là bạn có đủ kiên nhẫn để cùng Nguyễn Đình Thanh Tâm đi hết con đường “Cánh diều lạc phố”, hay sẽ dừng chân ở một đoạn nào đấy?

Còn nhớ trong đĩa Mây trắng bay về, trên nền world-music đầy hư ảo của Quốc Trung, Thanh Lam thảnh thơi cất từng câu hát, nhẹ nhàng đưa người nghe đến với những lời ru mộng mị của Dương Thụ. Với cố gắng thể hiện Lời tôi ru theo một cách khác, Thanh Tâm loại bỏ sự mượt mà của Thanh Lam để tạo ra một không gian riêng, có phần thô ráp nhưng nếu gọi là ma quái thì chưa tới. Bản phối kết hợp giữa nhạc cụ dân tộc và những thanh âm điện tử dễ khiến liên tưởng đến Tùng Dương. Thực tế chỉ là người đi trước người đi sau, nhưng chắc chắn Thanh Tâm không thể từ chối rằng mình ít nhiều bị ảnh hưởng từ đàn anh.

Tương tự với Hòn đá trong vườn tôi (Quốc Trung & Dương Thụ), ta không còn thấy nét tinh tế của Hồng Nhung cũng như sự yên tĩnh của khu vườn. Có vẻ như Thanh Tâm đã tiếp thu được những ý kiến từ hội đồng nghệ thuật Sao Mai Điểm Hẹn nên bản phối lần này nghe dễ chịu hơn bản rock trong cuộc thi. Có điều đôi chỗ Tâm phát âm, nhả chữ nghe hơi chói nếu chưa quen, hẳn là do chàng trai vốn sinh ra và lớn lên ở Sóc Trăng, miền Tây sông nước. Tuy nhiên, về tinh thần thì lại hoàn toàn thoải mái và tự tin. Thanh Tâm không hề gồng mình hay gượng ép khi hát lại những bản hit của các đàn chị. Ngẫu Hứng Phố (Trần Tiến) là một điều ngạc nhiên, bởi người vốn không sinh ra ở Hà Nội mà hát về Hà Nội cho có cảm xúc thì không dễ, nhưng Thanh Tâm đã làm được.

Các bài hát còn lại hầu như đã được Thanh Tâm trình bày trên sân khấu này sân khấu kia. Bài hát chủ đề Cánh diều lạc phố (Lê Huy Trực) tôi cho là mờ nhạt hẳn so với các ca khúc khác, dẫu được phối theo hướng rock. Tu hú kêu lạc mùa là một sáng tác rất hay của Nguyễn Vĩnh Tiến. Bản phối nghe rất day dứt nhưng giọng hát của Thanh Tâm vẫn còn thiếu sự tinh tế cần thiết để thể hiện được sự day dứt đó. Trái lại, Tôi đọc báo công cộng (Nguyễn Duy Hùng) hòa hợp được sự thoải mái trong cách hát và sự tự nhiên từ giọng hát Thanh Tâm. Bản phối mang âm hưởng jazz nghe cũng dễ chịu, vốn là một dấu ấn đối với những ai đã từng gặp Thanh Tâm lần đầu tiên tại Sao Mai Điểm Hẹn.

Cuối đĩa nhạc là sự xuất hiện của hai vị khách mời đặc biệt. Nếu như Ngọc Khuê ma mị trong Lên Chùa (Nguyễn Vĩnh Tiến) thì Thanh Hoa lại dịu dàng, nữ tính trong Chín bậc tình yêu (An Thuyên). Thanh Tâm cũng khá thông minh khi biến hóa giọng hát của mình để ăn nhập với bạn diễn, khi thì mềm mại với Thanh Hoa, lúc lại góc cạnh với Ngọc Khuê.

Tôi vẫn giữ nguyên ý nghĩ Thanh Tâm hơi vội vàng khi cho ra sản phẩm đầu tay, dẫu sáu tháng không phải là một thời gian ngắn, nhưng với tôi Thanh Tâm có thể làm được hơn thế. Sau khi Sao Mai Điểm Hẹn kết thúc, tôi nghĩ rằng chắc phải hai ba năm nữa cậu này mới cho ra đĩa. Nhìn chung, Thanh Tâm trong Sao Mai Điểm Hẹn và Thanh Tâm trong Cánh diều lạc phố không có nhiều khác biệt. Đĩa nhạc chỉ mới thể hiện rằng Thanh Tâm có thể thể hiện được nhiều màu sắc âm nhạc khác nhau, chứ chưa phải là một điều gì đó gây ấn tượng mạnh. Nhưng dù sao, đây vẫn là một nỗ lực, một dấu ấn của Nguyễn Đình Thanh Tâm, hứa hẹn nhiều sản phẩm chất lượng tiếp theo.

Nguyen Dinh Thanh Tam - Cnah Dieu Lac Pho

Sơn Phước

Người viết tự do, chuyên viết về điện ảnh và âm nhạc.

Theo dõi Facebook page để cập nhật thêm thông tin bài.

4 Comments

  1. Vừa nghe hết album xong em ạ! Không thích lắm.

    Giọng giống Tùng Dương quá mà hát không có chất như Tùng Dương, đôi chỗ luyến láy cho giống, nhất là những từ như “rẻ”, “tôi”, “hòn đá”, “bãi cỏ”… khiến ai đã nghe Tùng Dương, có cảm giác rất khó chịu.

    Anh chấm được bài Ngẫu hứng phố, Tôi đọc báo công cộng. Hơi hơi thích Tu hú kêu lạc mùa, có điều giọng thô quá, nhiều lúc nghe tụt cả hứng, nhất là khi cứ “chát chao”, “chát chao” 😉 🙂

    • Đĩa này không thuộc dạng sẽ thích ngay lần nghe đầu tiên, nhưng nếu thử cho nó một cơ hội thì sẽ thấy được những điểm sáng đáng khích lệ. Dĩ nhiên, em vẫn nghĩ nếu chăm chút kỹ hơn thì đĩa nhạc sẽ hoàn hảo. Dẫu sao đây vẫn là màn chào sân vì nghe nói anh này còn chuẩn bị ra một hai sản phẩm gì nữa.

      • Lúc comment là anh nghe qua lần thứ 3 rồi đấy. Anh không chê đĩa này, nghe cũng tạm và có những điểm sáng như em nói, chỉ có điều sản phầm đầu tay chào sân thế này thì không mấy ấn tượng trên thị trường âm nhạc hiện nay cả. Chờ xem thử album thứ 2 của cậu ta ra sao!

Trả lời

Your email address will not be published.

Trước đó

Movies of the 2000s

Tiếp theo

‘Girl who got away’ – Dido trở lại với nhạc điện tử

Latest from Âm nhạc