Placeholder Photo
/

Milo Greene – Milo Greene (2012)

Bắt đầu
9 phút đọc

Milo Greene là một sự kết hợp độc đáo từ năm người đến từ những ban nhạc khác nhau, có thể chơi được nhiều nhạc cụ khác nhau, và bốn trong số đó đều có thể hát chính hoặc bè. Do đó, khi cùng trình diễn, họ luân phiên thay đổi với nhau trong vai trò hát và sử dụng nhạc cụ. Ngay cả việc sáng tác ca khúc cũng không phải là nhiệm vụ của riêng ai. Nếu một người có ý tưởng, dù là phần lời, họ sẽ gửi mail đến người khác để xem có thể viết nhạc được không. Cứ như vậy trong vòng hai năm rưỡi, cuối cùng ban nhạc đến từ Los Angeles này cũng cho ra đời sản phẩm đầu tay mang tên chính mình, Milo Greene, vốn là một tên riêng do các thành viên trong nhóm nhạc tự nghĩ ra.

Đĩa nhạc mở ra bằng giai điệu huyễn hoặc của What’s the matter?, như thể đang chuẩn bị bước vào một giấc mơ. Phần lời đơn giản và gọn ghẽ chỉ gồm một đoạn lời và một đoạn điệp khúc. Bản phối mơ màng bởi những lớp hợp âm dày đặc, là sự hòa trộn hoàn hảo giữa guitar và trống. Tên bài hát cũng là câu hỏi liên tục được đặt ra đầy quan tâm: “What’s the matter? What’s the matter with you lately?”. Trái ngược với những ân cần ở đoạn điệp khúc, là lời khẳng định dứt khoát nhưng không hề có ý trách móc: “Your love is never good enough…your love is lost on me”. Giọng hát của các thành viên cũng hòa trộn với nhau làm một, tạo cho người nghe cảm giác lơ đãng, chưa kịp hiểu chuyện gì đang thực sự xảy ra thì ở phút thứ ba, giọng hát dừng lại, nhường đất cho nhạc cụ phô diễn.

Chính sự đơn giản về cấu trúc, khiến cho What’s the matter? giống như một đoạn nhạc ngắn được chơi hai lần, nhưng không hề nhàm chán mà lôi cuốn và quyến rũ. Thực tế, bài hát đã được sử dụng đến bốn lần trong cùng một tập phim của sê ri Supernatural. Điều đó cho thấy, nhóm nhạc không hề mất tự chủ khi tự gọi âm nhạc của mình là ”cinematic pop”, thể loại nhạc sử dụng trong phim. Họ muốn viết ra những ca khúc mà sau này mình có thể được nghe trong một bộ phim nào đấy. Điện ảnh tạo cảm hứng rất nhiều cho Milo Greene trong âm nhạc. Graham Fink, một thành viên trong nhóm nhạc đã không ngần ngại tiết lộ đạo diễn ưa thích của mình là Leos Carax, người đã làm ra Holy Motors gây sửng sốt trong liên hoan phim Cannes 2012.

Bản thân nhóm nhạc cũng đã và đang bắt tay vào việc cho ra đời những bộ phim của riêng mình. Niềm đam mê điện ảnh thể hiện rõ ngay trong những music video của nhóm, mà cho đến nay, ba bài hát 1957, Silent wayWhat’s the matter được quay như những đoạn phim ngắn nối liền nhau, với cùng một nhân vật chính, cùng một bối cảnh và nội dung xuyên suốt. Đặc biệt, chỉ riêng 1957 cũng có thể tách riêng ra như một câu truyện độc lập đầy mê đắm. Tất cả khởi đầu trong một tiệm tạp hóa, khi chàng tình cờ gặp nàng, cô gái có mái tóc màu hung đỏ và đáy mắt buồn. Chàng chủ động lại bắt chuyện khi nàng đang hút thuốc một mình bên ngoài hành lang, và ngỏ lời lái xe đưa nàng về nhà mình, một căn nhà nhỏ bằng gỗ nằm khuất sâu trong những cánh rừng. Trên xe, nàng đứng lên dang tay đón gió và trút bỏ bộ tóc giả màu đỏ, sảng khoái như vừa bước vào một cuộc đời mới, còn chàng thì bắt đầu luyên thuyên về bản thân. Rồi họ cùng nhau khiêu vũ trong căn phòng với cửa sổ nhìn ra mặt hồ trông rất đẹp. Sau đó, nàng nảy ra một ý định. Chúng ta hãy nhảy xuống hồ tắm. Chàng trai, như bị sự sôi nổi của cô gái cuốn theo không ngại ngùng, cùng chạy ra bờ hồ mà không hề biết rằng đó là giây phút cuối cùng chàng nhìn thấy nàng.

1957 rõ ràng là ca khúc xuất sắc nhất album, với guitar và trống ngập tràn từ đầu đến cuối, trộn lẫn với tiếng lắc, tiếng gõ dàn trải. Bài hát bắt đầu nhẹ nhàng và êm ả với câu hát như lời dẫn truyện: “Căn nhà em nằm ngay phía sau tôi, phủ đầy dây thường xuân màu xanh lá”. Hơn nửa đầu của bài giữ nguyên không khí đó, cho đến lúc mọi thứ bỗng dưng lắng lại bởi câu hỏi bỏ ngỏ: “Liệu sẽ tốt hơn, nếu anh chẳng biết gì về em?”, thì cấu trúc mới bắt đầu có sự thay đổi. Ngay lập tức, người nghe bị cuốn vào lời hát cứ lặp đi lặp lại, dồn dập như thủy triều dâng: “I’ll go, I’ll go, I’ll go, I”. Sau đó, đẩy ta trở về với đoạn điệp khúc là lời thú nhận thành khẩn như nguyện cầu: “Đưa anh đi thật xa, đưa anh đi thật xa”. Để rồi khi bài hát kết thúc một cách đột ngột, chỉ còn lại nỗi tiếc nuối, muốn nghe lại. Cần phải khen ngợi 1957 thêm một lần nữa khi mà phần nhạc và music video hòa quyện với nhau một cách hoàn hảo. Trong khi đó, Take a step hẳn là những gì mà cô gái đã nói với chàng trai. Bài hát như một lời mời gọi không thể chối từ, khiến ta quên hết mọi muộn phiền để trôi mình theo những giai điệu êm ả, khi giờ đây không còn chỉ trống và guitar mà đã xuất hiện thêm piano. Còn Don’t you give up on me trở lại với câu hát “I’ll go, I’ll go, I’ll go… wherever you go”, gây ấn tượng bởi phần trống bập bùng cùng đoạn điệp khúc day dứt.

Milo Greene album review cover - Son Phuoc

Một khi đã đắm mình vào âm nhạc của Milo Greene, hẳn bạn sẽ không bỏ qua một bài hát nào, kể cả những ca khúc không lời như Orpheus, Wooden Antlers, Moddison hay Polaroid. Từng bài hát được đặt xem kẽ với mục đích nối kết không gian đĩa nhạc nhưng vẫn mang những nét riêng biệt, như một câu truyện chưa được kể hết. Autumn Tree, ca khúc cuối cùng của đĩa nhạc, lại là bài hát đầu tiên được nhóm hoàn thành trong khi các thành viên vẫn đang theo đuổi những dự án riêng của mình, vừa là cái kết vừa là sự mở đầu, thể hiện phong cách của nhóm. Hai ca khúc Perfectly aligned Silent way vừa đẹp như mơ, vừa buồn man mác. Perfectly aligned  là nơi để giọng nữ duy nhất của nhóm thể hiện mình. Silent way lại ám ảnh bởi một câu hỏi khác: “Khi ta trở nên già cỗi, liệu anh có còn được đến?”, còn lời hát thì ngập tràn kỷ niệm. Tiếc nuối và hoài niệm, có lẽ là cảm giác mà âm nhạc của Milo Greene mang lại nhiều nhất. Mỗi bài hát như đưa người nghe về một miền ký ức đã rất xa, về những gì đã qua mà không thể nào thay đổi được. Tất cả những gì ta có thể làm là: “Nhắm mắt lại, nhắm mắt lại vì mọi thứ đã được sắp đặt một cách hoàn hảo” (Perfectly Aligned). Nhắm mắt lại và thưởng thức âm nhạc, thứ âm nhạc ci-ne-ma dịu ngọt và hư ảo.

Sơn Phước

Người viết tự do, chuyên viết về điện ảnh và âm nhạc.

Theo dõi Facebook page để cập nhật thêm thông tin bài.

Trả lời

Your email address will not be published.

Trước đó

If You Leave – Daughter (2013)

Tiếp theo

‘Upstream Color’ – Phim độc lập hay nhất năm 2013

Latest from Âm nhạc