Với Rosamund Pike vào vai chính, bộ phim hài đen ‘I Care A Lot’ pha trộn nhiều thể loại để kể lại một phi vụ lừa đảo xảy ra trong ngành y tế Mỹ.
Có hai loại người trên thế giới này: người không phải sống trong viện dưỡng lão, và người bị tống vào đó không thương tiếc. Với Jennifer Peterson (Dianne Wiest), bà thuộc loại thứ nhất, nhưng vô tình bị đẩy làm loại thứ hai.
Peterson sinh năm 1949, từng làm tài chính ở Chicago. Bà chuyển đến khu phố Williams, Shallross đắt đỏ để nghỉ hưu đã được bảy năm. Theo bác sĩ riêng, Peterson có sức khỏe tốt, dù gần đây cho thấy dấu hiệu mất trí nhớ và rối loạn.
Vào một buổi sáng đẹp trời, Peterson đang đun nước pha trà. Bà vừa ngồi xuống đọc báo thì nghe thấy có tiếng gõ cửa. Một người phụ nữ tóc vàng, đeo kính đen, tự nhận là người làm việc cùng bác sĩ riêng của bà.
Ả đưa cho Peterson một tờ lệnh của tòa án, thông báo rằng mình sẽ là người giám hộ hợp pháp của bà kể từ nay. Từ lời lẽ dịu dàng cho đến đe dọa, kẻ lạ mặt yêu cầu Peterson đi theo mình đến viện dưỡng lão, bằng không bà sẽ gặp rắc rối.
Người phụ nữ bí hiểm kia là Marla Grayson (Rosamund Pike) – một tay lừa đảo chuyên nghiệp. Trong thế giới của Grayson, ả không phải là cừu, mà luôn tự nhận mình là sói. Để hành nghề, Grayson đã thiết lập một đường dây bí mật, với sự giúp đỡ của nữ trợ lý kiêm người tình, một nữ bác sĩ và người quản lý viện dưỡng lão.
Ả sói đội lốt một người giám hộ pháp lý, chuyên đi săn cừu là những người già lớn tuổi. Sau khi thuyết phục tòa án rằng họ không thể tự chăm sóc bản thân, Grayson sẽ trở thành đại diện hợp pháp và tìm cách bòn rút hết tài sản của họ.
Kế hoạch của ả sói Grayson vốn dĩ sẽ hoàn hảo như mọi lần, nếu Peterson thực sự là cừu. Bà lão với quá khứ bí ẩn hóa ra lại là mẹ ruột của Roman Lunyov (Peter Dinklage) – tên trùm xã hội đen người Nga từng giả chết và lẩn trốn suốt nhiều năm nay.
Trò chơi đuổi bắt giữa sói và cừu bắt đầu khi Lunyov hay tin mẹ mình đang bị nhốt trong viện dưỡng lão như tù nhân. Gã liên tục phải tìm cách cứu bà mà không được phép để lộ danh tính. Trong khi đó, Grayson cũng kiên quyết không chịu từ bỏ con mồi béo bở.
Kịch bản gốc pha trộn nhiều thể loại
Câu chuyện lừa đảo và sự xuất hiện của Rosamund Pike trong vai nữ chính khiến I Care a Lot được đem ra so sánh vui như phần hậu truyện của Gone Girl (2014) – bộ phim chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên của Gillian Flynn.
Trên thực tế, đạo diễn J Blakeson đã tự tay viết một kịch bản gốc. Nội dung phim dựa trên những câu chuyện mà anh từng đọc được trên báo, liên quan đến những kẻ lừa đảo ngoài đời giống như Marla Grayson.
Đây là lần thứ hai Blakeson cùng lúc đảm nhận hai vai trò biên kịch và đạo diễn. Anh là người thích thử thách bản thân ở nhiều dạng phim, hơn là tập trung vào một phong cách nhất định.
J Blakeson từng có kinh nghiệm làm phim giật gân (thriller) với The Disappearance of Alice Creed (2009), hành động – khoa học viễn tưởng (sci-fi) với The 5th Wave (2016). Trong lần tái xuất này, nhà làm phim pha trộn nhiều yếu tố để tạo ra một cuốn phim chick-flick (phim dành cho phụ nữ) hấp dẫn.
Sau khi định hình I Care a Lot là một câu chuyện về đề tài tội phạm (crime), Blakeson đã thêm thắt rất nhiều nội dung để phát triển ý tưởng gốc. Nửa đầu bộ phim ngập tràn những câu thoại châm biếm theo kiểu black comedy (hài đen), nửa sau lại mang bầu không khí có hơi hướm giật gân.
Sự nhập nhằng trong ranh giới thể loại khiến bộ phim vẫn có những tình tiết hơi khuôn mẫu. Những cảnh đấu trí về mặt pháp lý gợi nhớ series How I Get Away with Murder, một số nhân vật lại như được lấy cảm hứng từ Parasite (2020) khi có tính cách ngu ngốc đến ngớ ngẩn.
Trong suốt thời lượng gần hai tiếng đồng hồ, tính chất gây cười là thứ giữ chân khán giả. Blakeson không chỉ làm rõ những lỗ hổng của ngành y tế, mà còn đem cả nền tư pháp Mỹ ra để giễu nhại.
Trong một xã hội đề cao sự tự do, người già lại hoàn toàn bị tước đi tiếng nói khi chính quyền quyết định họ “cần giúp đỡ”. Có không ít lần vị thẩm phán da màu xuất hiện như gã bù nhìn, chỉ biết ngồi theo dõi người da trắng tranh cãi. Tuy nhiên, những chi tiết hài hước vô tình làm giảm nhẹ tính nghiêm túc của câu chuyện, và đôi lúc khiến cho cuộc đối đầu giữa Grayson với Lunyov chỉ như trò “mèo vờn chuột”.
Vai diễn ác nhân và ma lực của đồng tiền
Với Amy trong Gone Girl và nay là Grayson trong I Care a Lot, Rosamund Pike đã xóa bỏ định kiến về những cô gái tóc vàng hoe trong phim Mỹ. Giống Amy Elliott-Dunne, Marla Grayson luôn toát lên vẻ thông minh đến đáng sợ.
Chỉ trong vài phút, ả đã cô lập thành công bà cụ khỏi thế giới bên ngoài, nhất là với đứa con tội phạm. Sau đó, Grayson lục tung ngôi nhà của Peterson để moi móc thông tin, nhanh tay cuỗm luôn cả số kim cương quý giá mà bà cất trong két sắt ngân hàng.
Nhưng nếu Amy vẫn được xây dựng theo mô-típ femme fatale (những người phụ nữ bí ẩn và nguy hiểm), thì Grayson lại đi ngược nguyên mẫu đó. Xuyên suốt bộ phim, nhân vật này không có bất kỳ bí mật nào phải che giấu.
Mục tiêu duy nhất của Grayson là trở nên giàu có, giàu đến mức có thể “dùng tiền làm vũ khí” như giới thượng lưu trong xã hội. Để đạt được mục tiêu ấy, Grayson có thể bất chấp mọi thủ đoạn, thậm chí bỏ ngoài tai lời can ngăn của người tình đồng giới.
Từng lời thoại do Blakeson chấp bút đều thể hiện rõ bản tính tham lam, máu lạnh của Grayson. Dù được Lunyov liên tục trao cho những cơ hội để sửa chữa sai lầm, Grayson vẫn không thể dừng lại trước ma lực của đồng tiền. Bản chất độc ác của người phụ nữ được đẩy lên đến đỉnh điểm khi ả dửng dưng trước mạng sống của chính mẹ ruột.
Qua diễn xuất duyên dáng của Rosamund Pike, nhân vật Grayson càng trở nên điên loạn. Vai diễn đã mang về cho minh tinh người Anh đề cử Quả cầu vàng 2021 hạng mục Nữ diễn viên chính xuất sắc – Phim điện ảnh hài/ca vũ nhạc.
Phía bên kia chiến tuyến trên màn ảnh là “chàng lùn” Peter Dinklage. Với nét lạnh lùng và đáng sợ không kém Tyrion Lannister của Game of Thrones, lẽ ra Lunyov có thể trở thành đối trọng hoàn hảo dành cho Grayson trong cuộc chiến tranh giành tài sản của người mẹ.
Đáng tiếc thay, kịch bản của Blakeson quá nâng đỡ Grayson mà vô tình hạ thấp Lunyov. Điều đó khiến nhân vật tay trùm người Nga không chỉ ít đất diễn, mà còn thua xa “quỷ lùn” Tyrion cả về sự độc ác lẫn trí thông minh.
Bên cạnh Pike và Dinklage, sự xuất hiện của nữ diễn viên gạo cội Dianne Wiest trong vai Jennifer Peterson là một bất ngờ thú vị. Nhân vật của bà đại diện cho giấc mơ Mỹ mà Grayson luôn tìm kiếm, nhưng không thể nào đạt được bằng con đường chính trực.
Một bà lão sống một mình, nhưng lại sở hữu khối tài sản béo bở, bảo hiểm xịn, ba khoản tiết kiệm đều có tiền lãi khổng lồ. Làm thế nào để một người làm công ăn lương suốt 40 năm sở hữu khối tài sản kếch xù như thế?
Rất dễ hiểu, bởi trong thế giới của I Care a Lot, không có ai là người tốt hoàn hảo. Mặt trái của chủ nghĩa tư bản đã tạo ra những nô lệ của đồng tiền như Grayson hay Peterson. Đến cuối phim, người xem nhận ra thứ duy nhất Grayson thực sự “care” (quan tâm) chỉ là những tờ đô-la in hình tổng thống Mỹ.
Đánh giá: **1/2 (2.5/5)
(Bài viết độc quyền cho Zing News.)