Placeholder Photo

‘About Time’ – Hãy trân quý thời gian

Bắt đầu
14 phút đọc

About time – Hãy trân quý thời gian

Vẫn là câu chuyện về tình yêu và cuộc sống quen thuộc hàng ngày, nhưng qua bàn tay chế biến của vị biên kịch giàu kinh nghiệm, “About Time” trở thành một món ăn tinh tế, vừa đủ ngon miệng để khiến ta phải ghi nhớ.

Vị đầu bếp ấy vốn không hề xa lạ. Richard Curtis là nhà biên kịch nổi tiếng của xứ sở sương mù, người đã tạo ra sê ri phim hài “Mr. Bean” ăn sâu vào ký ức của hàng triệu khán giả. Khi bước chân sang lĩnh vực điện ảnh, ông cũng nhanh chóng thu được thành công với “Four weddings and a funeral”, đoạt được hai đề cử Oscar năm 1995, trong đó có giải kịch bản xuất sắc nhất. Ngoài ra, Richard Curtis cũng được biết đến như một bậc thầy về thể loại rom-com (phim hài lãng mạn), đặc biệt có không ít những phim thuộc dạng “phải xem” như: “Notting Hill”, “Bridget Jones’s Diary” và “Love Actually” – bộ phim đầu tiên do chính ông đạo diễn. Hầu hết các tác phẩm có sự nhúng tay của Richard Curtis đều đạt được thành công về thương mại và gắn liền với những tên tuổi lớn như Hugh Grant, Julia Roberts, Renée Zellweger,… Vì vậy, có thể thấy rằng “About time” là một sự liều lĩnh đến tự tin của Richard Curtis, từ poster phim bị mất nét phân nửa, cho đến thời điểm công chiếu không hấp dẫn, và nhất là trong khâu tuyển chọn diễn viên chính.

about time sonphuoc 3

Lựa chọn thể loại tình cảm với đề tài về du hành thời gian dễ khiến “About time” bị đem ra so sánh với “The Time Traveler’s Wife” – một bộ phim khác có nội dung tương tự dựa trên cuốn tiểu thuyết nổi tiếng cùng tên của nhà văn Mỹ Audrey Niffenegger. Không những thế, vị đạo diễn còn sẵn lòng mời Rachel McAdam – người từng đóng vai nữ chính trong bộ phim kể trên – tham gia vào dự án của mình. Trong khi đó, đảm nhận nhân vật nam chính lại là một tên tuổi gần như hoàn toàn xa lạ với người yêu điện ảnh: Domhnall Gleeson. Dù đã tham gia đóng phim được gần chục năm, nhưng sự nghiệp của Domhnall chỉ gắn liền với những vai nhỏ, phụ, không đáng chú ý. Vai diễn nổi tiếng nhất của anh hẳn sẽ là Bill Weasley trong bộ phim “Harry Potter and the Deathly Hallows” nhưng không thực sự ấn tượng.

Tuy nhiên, với “About time”, Domhnall Gleeson lại thể hiện tròn trịa vai diễn của mình. Anh trở thành chàng trai Tim Lake vụng về và kém may mắn trong tình yêu, ngoại hình thì lại chẳng đẹp mã, thậm chí là khá kỳ cục: “người quá cao, dáng quá gầy, tóc quá chóe”. Mãi cho đến khi bước sang tuổi 21, Tim mới được bố tiết lộ một bí mật đầy bất ngờ, rằng những người đàn ông trong gia tộc Lake đều có khả năng đặc biệt là dịch chuyển xuyên thấu thời gian. Điều Tim cần làm là đến nơi nào đó thật tối, như tủ quần áo, để nghĩ về thời điểm mong muốn được trở lại. Chính bố anh vẫn thường xuyên sử dụng năng lực này để đọc đi đọc lại những cuốn sách ông yêu thích. Song, phép màu nhiệm này cũng có giới hạn của nó. Tim chỉ có thể trở lại những khoảng thời gian mà anh đã trải qua và ghi nhớ trong bộ não của mình. Còn việc quay ngược quá khứ để ám sát Hitler hay để giải cứu con tàu Titanic là hoàn toàn bất khả.

Nhìn chung, nội dung của “About time” vẫn khá cũ kỹ và không có nhiều mới lạ. Mô típ “ngày sinh nhật” vẫn thường xuyên được sử dụng trong các bộ phim về những cô, cậu phù thủy. Hành động bước vào tủ quần áo lại khiến ta nhớ đến xứ sở Narnia thần kỳ của nhà văn C. S. Lewis. Song, Richard Curtis đã rất nhạy bén khi đánh đúng vào tâm lý của phần đông khán giả. Ai trong mỗi chúng ta chẳng một lần ao ước muốn được quay ngược thời gian để sửa chữa những lỗi lầm của quá khứ? Phép màu nhiệm đó hẳn đã trở thành mơ ước chung của nhiều người, nên “About time” dễ dàng có được sự đồng cảm của người xem, ngay cả khi bạn không phải là người hâm mộ thể loại hài lãng mạn.

about time sonphuoc 2

Riêng với Tim Lake, khi đã có được năng lực diệu kỳ ấy, thì điều anh tìm kiếm chẳng phải là thứ gì đó cao xa, đơn giản chỉ là một nửa để yêu thương. Nhưng nắm được thời gian trong tay không có nghĩa là bạn có tất cả. Đạo diễn nhanh chóng dập tắt những mơ mộng về thời gian, khi mà Tim có cố gắng thay đổi quá khứ đến mấy vẫn chẳng thể khiến ai yêu mình. Chính điều đó lại tạo ra những tình huống hết sức hài hước nhưng ẩn sâu là thông điệp đầy ý nghĩa của bộ phim: tình yêu cũng phụ thuộc vào thời gian, cần phải chờ đến thời điểm thích hợp chứ không thể nào ép buộc, tự tạo.

Mãi cho đến khi Tim gặp được nàng Mary xinh đẹp (do Rachel McAdams đóng) thì mọi chuyện mới bắt đầu đổi khác. Cô gái “hoàn toàn xa lạ” chỉ có mỗi tên là trùng với mẹ anh, luôn thiếu tự tin về mái tóc mái ngố của mình và dành một niềm đam mê mãnh liệt cho thần tượng Kate Moss. Vì nàng mà chàng đã phải chạy đôn chạy đáo chỉ để tìm được số điện thoại. Vì nàng mà chàng đã phải trồng cây si suốt cả tuần liền tại buổi triển lãm ảnh của Kate Moss. Có lẽ “đã đến lúc” thích hợp để Tim bắt đầu một tình yêu.

Hai diễn viên chính của “About Time”, một người ở Canada, một người đến từ Dublin xa xôi nhưng khi đóng cặp với nhau lại phối hợp hết sức ăn ý. Nhất là Rachel McAdams, dù hơn bạn diễn đến 4 tuổi nhưng trông vẫn trẻ trung và xinh đẹp. Với lối diễn xuất duyên dáng, không khó để cô tỏa sáng ngay cả khi kịch bản không dành nhiều đất để vai diễn trở nên nổi bật. Phân đoạn Tim và Marry gặp nhau cũng cho thấy sự tự tin của Richard Curtis, khi xóa bỏ hoàn toàn phần hình ảnh, chỉ để lại vài vệt sáng le lói trên màn hình cùng những lời thoại diễn ra liên tục.

about time sonphuoc 4

Ngoài phần biên kịch thì khả năng đạo diễn của Richard Curtis cũng rất chắc tay. Mặc dù nói về du hành thời gian nhưng ông không làm cho các sự kiện trở nên rối rắm. “About time” vẫn đi theo trật tự thông thường của một đời người, từ khi gặp nhau và yêu nhau cho đến khi kết hôn, sinh con đẻ cái. Điểm đáng chú ý là cách các nhân vật trong bộ phim đối xử với nhau rất dịu dàng và ấm áp. Từ đầu đến cuối không hề có những trận cãi vã vô lý như trong nhiều bộ phim cùng thể loại. Tiếng cười vì thế được tạo ra một cách nhẹ nhàng, tự nhiên mà không cần bất kỳ một chiêu trò nào khác.

Âm nhạc của phim là những ca khúc ngọt ngào, lãng mạn về tình yêu, được lồng ghép một cách khéo léo để diễn đạt tâm trạng của nhân vật thay cho lời thoại. Không có gì khó hiểu vì hai bộ phim trước của Richard Curtis là “Love Actually” và “The Boat That Rocked” đều có sự chọn lọc kỹ càng về âm nhạc. Riêng với “About time”, ấn tượng nhất phải là ca khúc chủ đề “How Long Will I Love You” do Jon Boden, Sam Sweeney & Ben Coleman trình bày. Lời bài hát đặt ra một câu hỏi và cũng tự trả lời, rằng chỉ có tình yêu là điều tồn tại vĩnh cửu theo thời gian.

Cảnh đám cưới trong “About time” dễ dàng trở thành kinh điển và đóng mác Richard Curtis nhất. Kế hoạch chẳng thể thực hiện đúng như mong muốn bởi sự xuất hiện đường đột của trận mưa rào oái ăm. Tuy nhiên, không vì thế mà ngày vui trở nên mất ý nghĩa. Mọi người quây quần bên nhau trong căn phòng nhỏ để nghe những lời nói chân thật về chú rể. Tất cả tạo nên một không khí dạt dào tình cảm mà không phải bộ phim nào cũng dễ dàng có được.

Cũng nên có một lời khen cho đạo diễn khi lựa chọn bối cảnh quay rất ấn tượng. Ngôi nhà của gia đình Lake nằm gần một bãi biễn xanh rờn với cánh đồng hoa rập rờn trước gió, tạo nên những góc quay đẹp, cần thiết cho thể loại phim lãng mạn.

Bằng âm nhạc và cách dẫn dắt tinh tế, Richard Curtis đưa bộ phim của mình từ mối tình trai gái lãng mạn trở thành một câu chuyện gia đình thắm thiết. Đó cũng là lúc đạo diễn cho ta thấy bộ mặt thật của thời gian, không gì hơn ngoài một kẻ độc ác và tàn nhẫn. Tim có thể du hành vượt thời gian, nhưng chẳng thể nào điều khiển được nó. Có những chuyện dù xấu xa nhưng chẳng thể nào thay đổi được. Anh phải đau đớn chấp nhận sự thật rằng những người thân yêu của mình đang ngày một già đi và lìa xa thế giới.

about time sonphuoc

Điều đáng tiếc là “About time” vẫn chưa thể thoát ra khỏi lối mòn của thể loại. Việc lồng ghép quá nhiều bài học cuộc sống khiến cho nửa sau của bộ phim có một chút lạc nhịp. Tiếng cười nhẹ nhàng ban đầu dần dần vụt tắt, thay vào đó là những triết lý quen thuộc được thể hiện một cách khá đơn giản, cũ kỹ và có phần vội vã (có lẽ là vì phụ thuộc vào thời lượng chiếu). Duy chỉ có một khoảnh khắc đáng nhớ là khi Tim nhỏ lại và cùng bố đi dạo trên bãi biển. Cảnh quay đưa ta quay lại với ao ước chinh phục thời gian ban đầu, muốn được trở về với thời thơ ấu, khi vẫn còn là những cô bé, cậu bé vô lo vô nghĩ, được bảo bọc trong vòng tay yêu thương của bố mẹ.

Nhìn chung, “About time” vẫn là một bộ phim đáng xem. Bí quyết hạnh phúc mà bố của Tim để lại tuy không mới nhưng chẳng hề lỗi thời. Đó cũng chính là lời nhắn nhủ của đạo diễn muốn gửi đến khán giả: hãy mỉm cười nhiều hơn, hãy nhìn đời bằng con mắt xanh non chứ đừng quá khắt khe và cay nghiệt. Cũng đừng để những từ “nếu như” hay “có lẽ” khiến cho bạn phải phiền lòng. Thay vì vậy, sao không để cho quá khứ ngủ yên trong tâm trí. Bởi vì chính mỗi chúng ta cũng là những kẻ đang du hành thời gian. Khác chăng, chỉ là đang tiến về phía trước. Và “cuộc sống là một chuỗi vui buồn lẫn lộn”, thay vì lo lắng, muộn phiền thì tại sao không tranh thủ tận hưởng từng giây phút tuyệt vời đang trôi qua, trong cuộc đời quá đỗi mến thương này.

 

Sơn Phước

Người viết tự do, chuyên viết về điện ảnh và âm nhạc.

Theo dõi Facebook page để cập nhật thêm thông tin bài.

2 Comments

  1. Chưa xem phim này nên không nhận xét được gì, nhưng mà đọc đoạn cuối của bạn làm nhớ đến câu “We all have our time machines, don’t we. Those that take us back are memories…And those that carry us forward, are dreams.” trong The Time Machine ^^

  2. Cảm ơn bạn rất nhiều về bài viết .Nhờ bạn mình đã xem phim này, phải nói là rất hay và ý nghĩa không hề lãng phí 2 giờ ngồi xem.

Trả lời

Your email address will not be published.

Trước đó

‘Lovelace’ – Góc khuất một ngôi sao khiêu dâm

Tiếp theo

Trời còn mưa mãi – Hoàng Bách (2013)

Latest from Điện ảnh